zǐ guī
子规
yī shēng bèng liè qīng shān zhú, bàn yè zhān cán bìng kè yī.
一声迸裂青山竹,半夜沾残病客衣。
hái dào lí yú tiān shǎng qù, bù zhī hé kǔ zhǐ sī guī.
还道离於天上去,不知何苦只思归。
zǐ guī
子規
yī shēng bèng liè qīng shān zhú, bàn yè zhān cán bìng kè yī.
一聲迸裂青山竹,半夜沾殘病客衣。
hái dào lí yú tiān shǎng qù, bù zhī hé kǔ zhǐ sī guī.
還道離於天上去,不知何苦隻思歸。