xiāo yáo yǒng
逍遥咏
fēi téng zì zài mò jiào shē, kǎn nǚ lí nán gòng yī jiā.
飞腾自在莫教赊,坎女离男共一家。
wú ài xiāo yáo tōng zhì huì, jiāng qiú lì lè wù xū kuā.
无碍逍遥通智慧,将求利乐勿须夸。
líng gēn jiù kàn hé chūn xuě, shén shì zhī zhōng yǒu jiàng shā.
灵根就看和春雪,神室之中有绛砂。
bǐ shì bǐ fēi kān kě zhòng, cháng é yǐ shù xiào hán ya.
彼是彼非堪可重,常娥倚树笑唅呀。
“常娥倚树笑唅呀”出自宋代宋太宗的《逍遥咏》,诗句共7个字,诗句拼音为:cháng é yǐ shù xiào hán ya,诗句平仄:平平仄仄仄平。