tí cáo é mù
题曹娥墓
zì cóng xī zǐ rù wú gōng, xìng yǒu yīng é kě quàn zhōng.
自从西子入吴宫,幸有英娥可劝忠。
tóng xìng zuì cán cáo mèng dé, chuí míng zhǐ xǔ shū xiān xióng.
同姓最惭曹孟德,垂名只许叔先雄。
xū shēng làng sǐ rén hé xiàn, bái rì qīng tiān gǔ yī tóng.
虚生浪死人何限,白日青天古一同。
kàn de zhǒng tóu sān cùn cǎo, yě xián táo lǐ jià dōng fēng.
看得冢头三寸草,也嫌桃李嫁东风。
“幸有英娥可劝忠”出自宋代翁元龙的《题曹娥墓》,诗句共7个字,诗句拼音为:xìng yǒu yīng é kě quàn zhōng,诗句平仄:仄仄平平仄仄平。
翁元龙字时可,号处静,句章(一作四明)人。生卒年均不详,约宋理宗嘉熙初前后在世。生平事迹不可考。他是大词家吴文英之兄,亦工词,杜成之评为“如絮浮水,如荷湿露,萦旋流转,似沾非着”。所作今存花草粹编中者一首,绝妙好词中者五首。...