wǎn hú jì zhāo èr shǒu
挽胡季昭二首
shèng cháo kuān zhào xià lóng chí, jǐn fàng lèi chén tuō huàn jī.
圣朝宽诏下龙墀,尽放累臣脱患羁。
tòng shī cháng shā jiǎ yì shě, kōng cún cháo hǎi tuì zhè cí.
痛失长沙贾谊舍,空存潮海退这祠。
gū zhōng yuán zì qīng shēng sǐ, bái gǔ níng zhī wèn qù guī.
孤忠元自轻生死,白骨宁知问去归。
wàn lǐ jiāng shān dān zhào fǎn, bēi fēng yī jū bō dòng zhān yī.
万里江山丹旐返,悲风一掬波动沾衣。
“圣朝宽诏下龙墀”出自宋代李伯圭的《挽胡季昭二首》,诗句共7个字,诗句拼音为:shèng cháo kuān zhào xià lóng chí,诗句平仄:仄平平仄仄平平。