gǔ yì古意
qǐ chuāng jì mò duì huā kāi, xián kàn cán huā diǎn bì tái.绮窗寂莫对花开,闲看残花点碧苔。huā dào cháng mén yuán yì luò, bù gàn fēng yǔ yè zhòng cuī.花到长门原易落,不干风雨夜重催。
qǐ chuāng jì mò duì huā kāi, xián kàn cán huā diǎn bì tái.綺窗寂莫對花開,閑看殘花點碧苔。huā dào cháng mén yuán yì luò, bù gàn fēng yǔ yè zhòng cuī.花到長門原易落,不幹風雨夜重催。
“不干风雨夜重催”出自明代王象春的《古意》,诗句共7个字,诗句拼音为:bù gàn fēng yǔ yè zhòng cuī,诗句平仄:仄仄平仄仄仄平。
王象春(1578~1632)明末诗人。原名王象巽,字季木,号虞求,别号山昔湖居士,新城(今山东淄博市桓台县新城镇)人,清初文学家王士祯从祖。万历三十八年进士第二,官至南京吏部考功郎,终因刚直而免官归田。象春才气奔轶,诗宗前后七子,诗文结集为《齐音》(亦题《济南百咏》)、《问山亭集》。...