xiǎo sī
晓思
hūn hūn duàn mèng dài yú chéng, sàn fà pī yī zuò dài míng.
昏昏断梦带余酲,散发披衣坐待明。
chéng jiǎo chuī cán hé jiàn yǐn, hǎi fēn xiāo jǐn rì chū shēng.
城角吹残河渐隐,海氛消尽日初生。
lǎo nóng zì dé dàng nián lè, chī zǐ fāng zhēng hòu shì míng.
老农自得当年乐,痴子方争後世名。
mò guài bì mén cháng lǎn chū, jí jīn chē gài wèi shuí qīng?
莫怪闭门常嬾出,即今车盖为谁倾?
“昏昏断梦带余酲”出自宋代陆游的《晓思》,诗句共7个字,诗句拼音为:hūn hūn duàn mèng dài yú chéng,诗句平仄:平平仄仄仄平平。