sòng fú zhào guāng lǎo fù jìng shān
送佛照光老赴径山
dà jué zhù yù wáng, ǎo zhé zhǔ zhàng qiáng dào dǐ fú zhào zhù yù wáng, tiāo dé bō náng suí zhào qǐ.
大觉住育王,拗折拄杖强到底;佛照住育王,挑得钵囊随诏起。
cóng lái zōng mén huà, zhǐ yào jù bù sǐ.
从来宗门话,只要句不死。
shuō tóng shuō yì ān wài rén, ruò shì wú zōng níng yǒu cǐ? rì rì fēng yǔ jīn rì qíng, wàn lǐ chūn guāng rù dì chéng chuán xuān jiāng shàng zǒu zhōng shǐ, kāi táng zuò xià luó gōng qīng.
说同说异庵外人,若是吾宗宁有此?日日风雨今日晴,万里春光入帝城;传宣江上走中使,开堂座下罗公卿。
yù xiāng ǎi ǎi yún gòng bù, fǎ yīn hào hào cháo shōu shēng.
御香霭霭云共布,法音浩浩潮收声。
bào ēn yī jù zuò mó dào? cháng qiǎn shān lín jiàn tài píng.
报恩一句作麽道?常遣山林见太平。
“拗折拄杖强到底”出自宋代陆游的《送佛照光老赴径山》,诗句共7个字,诗句拼音为:ǎo zhé zhǔ zhàng qiáng dào dǐ,诗句平仄:仄平仄仄平仄仄。