qì huáng xiù cái shū táng
憩黄秀才书堂
wú shēng rú xū zhōu, wàn lǐ cháng fàn fàn zhōng nián yàn zuò kè, zhe chù sī xì lǎn.
吾生如虚舟,万里常泛泛;终年厌作客,著处思系缆。
dào biān hé rén jū? huā zhú pō xián dàn, mén tíng jìng rú shì, chuāng jǐ guāng kě jiān, táng shàng mǎn jià shū, zhū huáng fāng diǎn kān.
道边何人居?花竹颇闲淡,门庭净如拭,窗几光可监,堂上满架书,朱黄方点勘。
bǎ máo róng bo lín, lǎo sǐ gèng shuí hàn!
把茅容卜邻,老死更谁憾!
“花竹颇闲淡”出自宋代陆游的《憩黄秀才书堂》,诗句共5个字,诗句拼音为:huā zhú pō xián dàn,诗句平仄:平平平平仄。