dōng tíng东亭
líng kǎn yú liáng rì wèi xié, hǎi tiān xiàng hé bì wú yá.櫺槛馀凉日未斜,海天相合碧无涯。qiáo fēng bù dòng qiáng wū jìng, shí jiàn gū yún bàn luò xiá.樵风不动樯乌静,时见孤云伴落霞。
dōng tíng東亭
líng kǎn yú liáng rì wèi xié, hǎi tiān xiàng hé bì wú yá.櫺檻餘涼日未斜,海天相合碧無涯。qiáo fēng bù dòng qiáng wū jìng, shí jiàn gū yún bàn luò xiá.樵風不動檣烏靜,時見孤雲伴落霞。
“樵风不动樯乌静”出自宋代宋祁的《东亭》,诗句共7个字,诗句拼音为:qiáo fēng bù dòng qiáng wū jìng,诗句平仄:平平仄仄平平仄。
宋祁(998~1061)北宋文学家。字子京,安州安陆(今湖北安陆)人,后徙居开封雍丘(今河南杞县)。天圣二年进士,官翰林学士、史馆修撰。与欧阳修等合修《新唐书》,书成,进工部尚书,拜翰林学士承旨。卒谥景文,与兄宋庠并有文名,时称“二宋”。诗词语言工丽,因《玉楼春》词中有“红杏枝头春意闹”句,世称“红杏尚书”。...