dá hù bù gōu yuàn wáng xué shì pō cāng líng jiàn jì
答户部勾院王学士泊沧陵见寄
qiào fān fēng bà dào huái bīn, cǎo cǎo tíng ráo yī wèn jīn.
峭帆风罢到淮濒,草草停桡一问津。
dà xiǎo shān qián huái gǔ dì, duǎn cháng tíng xià wèi guī rén.
大小山前怀古地,短长亭下未归人。
lín zī àn dàn tūn xiá cǎi, làng lěi guāng máng shòu yuè lún.
林姿暗淡吞霞彩,浪垒光芒受月轮。
shàng yì tā nián gù chóu zài, bāi jiān tí zuò yǐng zhōng chūn.
尚忆他年故俦在,擘笺题作郢中春。
“峭帆风罢到淮濒”出自宋代宋祁的《答户部勾院王学士泊沧陵见寄》,诗句共7个字,诗句拼音为:qiào fān fēng bà dào huái bīn,诗句平仄:仄平平仄仄平平。