yù háng jiǔ wú shī cháng zhì hòu ǒu fù huái guī wǔ shǒu chéng rén zhòng shí
寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁仲实
jiǔ péng shī yǒu biàn rén huán, dà bàn diāo líng sāng luàn jiān.
酒朋诗友遍人寰,大半雕零丧乱间。
yě pù shàng fēn huáng dào rì, chūn gēng yù lǎo zǐ yáng shān.
野曝尚分黄道日,春耕欲老紫阳山。
shào nián duō bìng qǐ zhī shòu, wǎn jié rěn qióng cái dé xián.
少年多病岂知寿,晚节忍穷才得閒。
shēn yǐn luàn yún wàn zhòng wài, shuí néng shū zhá wèn chái guān.
身隐乱云万重外,谁能书札问柴关。
“野曝尚分黄道日”出自宋代方回的《寓杭久无诗长至后偶赋怀归五首呈仁仲实》,诗句共7个字,诗句拼音为:yě pù shàng fēn huáng dào rì,诗句平仄:仄仄仄平平仄仄。