自广平乘醉走马六十里至邯郸,登城楼览古书怀读音参考

自广平乘醉走马六十里至邯郸,登城楼览古书怀朗读

zì guǎng píng chéng zuì zǒu mǎ liù shí lǐ zhì hán dān, dēng chéng lóu lǎn gǔ shū huái
自广平乘醉走马六十里至邯郸,登城楼览古书怀

zuì qí bái huā mǎ, xī zǒu hán dān chéng.
醉骑白花马,西走邯郸城。
yáng biān dòng liǔ sè, xiě kòng chūn fēng shēng.
扬鞭动柳色,写鞚春风生。
rù guō dēng gāo lóu, shān chuān yǔ yún píng.
入郭登高楼,山川与云平。
shēn gōng yì lǜ cǎo, wàn shì shāng rén qíng.
深宫翳绿草,万事伤人情。
xiàng rú zhāng huá diān, měng qì zhé qín yíng.
相如章华巅,猛气折秦嬴。
liǎng hǔ bù kě dòu, lián gōng zhōng fù jīng.
两虎不可斗,廉公终负荆。
tí xié kù zhōng ér, chǔ jiù jí chéng yīng.
提携袴中儿,杵臼及程婴。
lì gū jiù bái rèn, bì sǐ yào dān chéng.
立孤就白刃,必死耀丹诚。
píng yuán sān qiān kè, tán xiào jǐn háo yīng.
平原三千客,谈笑尽豪英。
máo jūn néng yǐng tuō, èr guó qiě tóng méng.
毛君能颖脱,二国且同盟。
jiē wèi huáng quán tǔ, shǐ wǒ tì zòng héng.
皆为黄泉土,使我涕纵横。
lěi lěi shí zǐ gāng, xiāo xiāo bái yáng shēng.
磊磊石子冈,萧萧白杨声。
zhū xián méi cǐ dì, bēi bǎn yǒu cán míng.
诸贤没此地,碑版有残铭。
tài gǔ gòng jīn shí, yóu lái hù āi róng.
太古共今时,由来互哀荣。
shāng zāi hé zú dào, gǎn jī yǎng kōng míng.
伤哉何足道,感激仰空名。
zhào sú ài cháng jiàn, wén rú shǎo féng yíng.
赵俗爱长剑,文儒少逢迎。
xián cóng bó líng yóu, chàng yǐn xuě cháo chéng.
闲从博陵游,畅饮雪朝酲。
gē hān yì shuǐ dòng, gǔ zhèn cóng tái qīng.
歌酣易水动,鼓震丛台倾。
rì luò bǎ zhú guī, líng chén xiàng yān jīng.
日落把烛归,凌晨向燕京。
fāng chén wǔ ěr cè, yī shǐ hú chén qīng.
方陈五饵策,一使胡尘清。

下载这首诗
(0)

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。...