偶成转韵七十二句赠四同舍读音参考

偶成转韵七十二句赠四同舍朗读

ǒu chéng zhuǎn yùn qī shí èr jù zèng sì tóng shě
偶成转韵七十二句赠四同舍

pèi guó dōng fēng chuī dà zé, pú qīng liǔ bì chūn yī sè.
沛国东风吹大泽,蒲青柳碧春一色。
wǒ lái bú jiàn lóng zhǔn rén,
我来不见隆准人,
lì jiǔ kōng yú miào zhōng kè.
沥酒空馀庙中客。
zhēng dōng tóng shě yuān yǔ luán, jiǔ hān quàn wǒ xuán zhēng ān.
征东同舍鸳与鸾,酒酣劝我悬征鞍。
lán shān bǎo sì bù kě rù, yù zhōng réng shì qīng láng gān. wǔ wēi jiāng jūn shǐ zhōng xiá,
蓝山宝肆不可入,玉中仍是青琅玕.武威将军使中侠,
shào nián jiàn dào jīng yáng yè.
少年箭道惊杨叶。
zhàn gōng gāo hòu shù wén zhāng, lián wǒ qiū zhāi mèng hú dié.
战功高后数文章,怜我秋斋梦蝴蝶。
jí dàn jiǔ mén chuán zòu zhāng, gāo chē dà mǎ lái huáng huáng.
诘旦九门传奏章,高车大马来煌煌。
lù féng zōu méi bù xiá yī,
路逢邹枚不暇揖,
là yuè dà xuě guò dà liáng.
腊月大雪过大梁。
yì xī gōng wèi huì chāng zǎi, wǒ shí rù yè xū huái dài.
忆昔公为会昌宰,我时入谒虚怀待。
zhòng zhōng shǎng wǒ fù gāo táng, huí kàn qū sòng yóu nián bèi.
众中赏我赋高唐,回看屈宋由年辈。
gōng shì wǔ huáng wèi tiě guān,
公事武皇为铁冠,
lì tīng qǐng wǒ xiāng suǒ nán.
历厅请我相所难。
wǒ shí qiáo cuì zài shū gé, wò zhěn yún xiāng chūn yè lán.
我时憔悴在书阁,卧枕芸香春夜阑。
míng nián fù pì xià zhāo guì, dōng jiāo tòng kū cí xiōng dì.
明年赴辟下昭桂,东郊恸哭辞兄弟。
hán gōng duī shàng bá mǎ shí,
韩公堆上跋马时,
huí wàng qín chuān shù rú jì.
回望秦川树如荠。
yī xī nán zhǐ yáng tái yún, lǐ yú shí gōu yuán shī qún.
依稀南指阳台云,鲤鱼食钩猿失群。
xiāng fēi miào xià yǐ chūn jǐn, yú dì chéng qián chū rì xūn.
湘妃庙下已春尽,虞帝城前初日曛。
xiè yóu qiáo shàng chéng jiāng guǎn,
谢游桥上澄江馆,
xià wàng shān chéng rú yī dàn.
下望山城如一弹。
zhè gū shēng kǔ xiǎo jīng mián, zhū jǐn huā jiāo wǎn xiāng bàn.
鹧鸪声苦晓惊眠,朱槿花娇晚相伴。
qǐng zhī shī zhí cí nán fēng, pò fān huài jiǎng jīng jiāng zhōng.
顷之失职辞南风,破帆坏桨荆江中。
zhǎn jiāo duàn bì bù wú yì,
斩蛟断璧不无意,
píng shēng zì xǔ fēi cōng cōng.
平生自许非匆匆。
guī lái jì mò líng tái xià, zhe pò lán shān chū wú mǎ.
归来寂寞灵台下,著破蓝衫出无马。
tiān guān bǔ lì fǔ zhōng qū, yù gǔ shòu lái wú yī bǎ.
天官补吏府中趋,玉骨瘦来无一把。
shǒu fēng bì láo tún zhì qiú,
手封狴牢屯制囚,
zhí tīng yìn suǒ huáng hūn chóu.
直厅印锁黄昏愁。
píng míng chì tiē shǐ xiū biǎo, shàng hè piáo yáo shōu zéi zhōu.
平明赤帖使修表,上贺嫖姚收贼州。
jiù shān wàn rèn qīng xiá wài, wàng jiàn fú sāng chū dōng hǎi.
旧山万仞青霞外,望见扶桑出东海。
ài jūn yōu guó qù wèi néng,
爱君忧国去未能,
bái dào qīng sōng liǎo rán zài.
白道青松了然在。
cǐ shí wén yǒu yàn zhāo tái, tǐng shēn dōng wàng xīn yǎn kāi.
此时闻有燕昭台,挺身东望心眼开。
qiě yín wáng càn cóng jūn yuè, bù fù yuān míng guī qù lái.
且吟王粲从军乐,不赋渊明归去来。
péng mén shí wàn jiē xióng yǒng,
彭门十万皆雄勇,
shǒu dài gōng ēn ruò shān zhòng.
首戴公恩若山重。
tíng píng rì xià wò líng shé, shū jì mián shí tūn cǎi fèng.
廷评日下握灵蛇,书记眠时吞彩凤。
zhī zǐ fū jūn zhèng yǔ péi, hé shēng xiè jiù dāng shì cái.
之子夫君郑与裴,何甥谢舅当世才。
qīng páo bái jiǎn fēng liú jí,
青袍白简风流极,
bì zhǎo hóng lián qīng dǎo kāi.
碧沼红莲倾倒开。
wǒ shēng cū shū bù zú shù, liáng fù āi yín qú yù wǔ.
我生粗疏不足数,梁父哀吟鸲鹆舞。
héng xíng kuò shì yǐ gōng lián, kuáng lái bǐ lì rú niú nǔ.
横行阔视倚公怜,狂来笔力如牛弩。
jiè jiǔ zhù gōng qiān wàn nián,
借酒祝公千万年,
wú tú lǐ fēn cháng zhōu xuán.
吾徒礼分常周旋。
shōu qí wò gǔ xiāng tiān zǐ, xiāng mén chū xiāng guāng qīng shǐ.
收旗卧鼓相天子,相门出相光青史。

下载这首诗
(0)
相关诗文:

李商隐

李商隐,字义山,号玉溪(谿)生、樊南生,唐代著名诗人,祖籍河内(今河南省焦作市)沁阳,出生于郑州荥阳。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡...