满庭芳读音参考

满庭芳朗读

mǎn tíng fāng
满庭芳

huā pū biān shāo, fēng chuī shān xiù, mǎ tí chū chèn qīng zhuāng.
花扑鞭梢,风吹衫袖,马蹄初趁轻装。
dū chéng jiàn yuǎn, fāng shù yǐn xié yáng.
都城渐远,芳树隐斜阳。
wèi guàn jī yóu kuàng wèi, zhēng ān shàng mǎn mù qī liáng.
未惯羁游况味,征鞍上、满目凄凉。
jīn xiāo lǐ, sān gēng hào yuè, chóu duàn jiǔ huí cháng.
今宵里,三更皓月,愁断九回肠。
jiā rén, hé chǔ qù, bié shí wú jì, tóng yǐn lí shāng.
佳人,何处去,别时无计,同引离觞。
dàn wéi yǒu xiāng sī, liǎng chù nán wàng.
但唯有相思,两处难忘。
qù jí shí fēn qù yě, rú hé xiàng qiān zhǒng sī liang.
去即十分去也,如何向、千种思量。
níng móu chù, huáng hūn huà jiǎo, tiān yuǎn lù qí zhǎng.
凝眸处,黄昏画角,天远路岐长。

下载这首诗
(0)
诗文归类:满庭芳
相关诗文:

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。...