浣溪沙慢读音参考

浣溪沙慢朗读

huàn xī shā màn
浣溪沙慢

shuǐ zhú jiù yuàn luò, yīng sǔn xīn shū guǒ.
水竹旧院落,樱笋新蔬果。
nèn yīng cuì wò, hóng xìng jiāo liú huǒ.
嫩英翠幄,红杏交榴火。
xīn shì àn bo, yè dǐ xún shuāng duǒ, shēn yè guī qīng suǒ.
心事暗卜,叶底寻双朵,深夜归青琐。
dēng jǐn jiǔ xǐng shí, xiǎo chuāng míng chāi héng bìn duǒ.
灯尽酒醒时,晓窗明、钗横鬓嚲。
zěn shēng nà.
怎生那。
bèi jiān zǔ shí duō.
被间阻时多。
nài chóu cháng shù dié, yōu hèn wàn duān, hǎo mèng hái jīng pò.
奈愁肠数叠,幽恨万端,好梦还惊破。
kě guài jìn lái, chuán yǔ yě wú gè.
可怪近来,传语也无个。
mò shì chēn rén ā.
莫是瞋人呵。
zhēn gè ruò chēn rén, què yīn hé féng rén wèn wǒ.
真个若瞋人,却因何、逢人问我。

下载这首诗
(0)
相关诗文:

周邦彦

周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。...