声声慢·咏桂花读音参考

声声慢·咏桂花朗读

shēng shēng màn yǒng guì huā
声声慢·咏桂花

lán yún lóng xiǎo, yù shù xuán qiū, jiāo jiā jīn chuàn xiá zhī.
蓝云笼晓,玉树悬秋,交加金钏霞枝。
rén qǐ zhāo yáng, jìn hán fěn sù shēng jī.
人起昭阳,禁寒粉粟生肌。
nóng xiāng zuì wú zhe chù, jiàn lěng xiāng fēng lù chéng fēi.
浓香最无著处,渐冷香、风露成霏。
xiù yīn zhǎn, pà kōng jiē jīng zhuì, huà zuò yíng fēi.
绣茵展,怕空阶惊坠,化作萤飞。
sān shí liù gōng chóu zhòng, wèn shuí chí jīn chā, hé yuè dōu yí.
三十六宫愁重,问谁持金锸,和月都移。
chè suǒ xī xiāng, qīng zūn sù shǒu zhòng xié.
掣锁西厢,清尊素手重携。
qiū lái bìn huá duō shǎo, rèn wū shā zuì yā huā dī.
秋来鬓华多少,任乌纱、醉压花低。
zhèng yáo luò, tàn yān liú kè yòu wèi guī.
正摇落,叹淹留、客又未归。

下载这首诗
(0)
相关诗文:

吴文英

吴文英(约1200~1260),字君特,号梦窗,晚年又号觉翁,四明(今浙江宁波)人。原出翁姓,后出嗣吴氏。与贾似道友善。有《梦窗词集》一部,存词三百四十余首,分四卷本与一卷本。其词作数量丰沃,风格雅致,多酬答、伤时与忆悼之作,号“词中李商隐”。而后世品评却甚有争论。...