菩萨蛮读音参考

菩萨蛮朗读

pú sà mán
菩萨蛮

jīn bō yuǎn zhú xíng yún qù, shū xīng shí zuò yín hé dù.
金波远逐行云去,疏星时作银河渡。
huā yǐng wò qiū qiān,
花影卧秋千,
gèng zhǎng rén bù mián
更长人不眠¤
yù zhēng dàn wèi chè, fèng jì huáng chāi tuō.
玉筝弹未彻,凤髻黄钗脱。
yì mèng cuì é dī, wēi fēng chuī xiù yī.
忆梦翠蛾低,微风吹绣衣。
huà táng zuó yè xī fēng guò, xiù lián shí fú zhū mén suǒ.
画堂昨夜西风过,绣帘时拂朱门锁。
jīng mèng bù chéng yún,
惊梦不成云,
shuāng é zhěn shàng pín
双蛾枕上颦¤
jīn lú yān niǎo niǎo, zhú àn shā chuāng xiǎo.
金炉烟袅袅,烛暗纱窗晓。
cán rì shàng wān huán, yù zhēng hé lèi dàn.
残日尚弯环,玉筝和泪弹。
méi huā chuī rù shuí jiā dí, xíng yún bàn yè níng kōng bì.
梅花吹入谁家笛,行云半夜凝空碧。
yī zhěn bù chéng mián,
欹枕不成眠,
guān shān rén wèi hái
关山人未还¤
shēng suí yōu yuàn jué, kōng duàn chéng shuāng yuè.
声随幽怨绝,空断澄霜月。
yuè yǐng xià zhòng yán, qīng fēng huā mǎn lián.
月影下重檐,轻风花满帘。
huí láng yuǎn qì shēng qiū cǎo, mèng hún qiān lǐ qīng mén dào.
回廊远砌生秋草,梦魂千里青门道。
yīng wǔ yuàn zhǎng gèng,
鹦鹉怨长更,
bì lóng jīn suǒ héng
碧笼金锁横¤
luó wéi zhōng yè qǐ, shuāng yuè qīng rú shuǐ.
罗帏中夜起,霜月清如水。
yù lù bù chéng yuán, bǎo zhēng bēi duàn xián.
玉露不成圆,宝筝悲断弦。
jiāo huán duī zhěn chāi héng fèng, róng róng chūn shuǐ yáng huā mèng.
娇鬟堆枕钗横凤,溶溶春水杨花梦。
hóng zhú lèi lán gān,
红烛泪阑干,
cuì píng yān làng hán
翠屏烟浪寒¤
jǐn hú cuī huà jiàn, yù pèi tiān yá yuǎn.
锦壶催画箭,玉佩天涯远。
hé lèi shì yán zhuāng, luò méi fēi yè shuāng.
和泪试严妆,落梅飞夜霜。
xī fēng niǎo niǎo líng gē shàn, qiū qī zhèng yǔ xíng yún yuǎn.
西风袅袅凌歌扇,秋期正与行云远。
huā yè tuō shuāng hóng,
花叶脱霜红,
liú yíng cán yuè zhōng
流萤残月中¤
lán guī rén zài fǒu, qiān lǐ chóng lóu mù.
兰闺人在否,千里重楼暮。
cuì bèi yǐ xiāo xiāng, mèng suí hán lòu zhǎng.
翠被已销香,梦随寒漏长。
chén chén zhū hù héng jīn suǒ, shā chuāng yuè yǐng suí huā guò.
沉沉朱户横金锁,纱窗月影随花过。
zhú lèi yù lán gān,
烛泪欲阑干,
luò méi shēng wǎn hán
落梅生晚寒¤
bǎo chāi héng cuì fèng, qiān lǐ xiāng píng mèng.
宝钗横翠凤,千里香屏梦。
yún yǔ yǐ huāng liáng, jiāng nán chūn cǎo zhǎng.
云雨已荒凉,江南春草长。
yī huán duò jì yáo shuāng jiǎng, cǎi lián wǎn chū qīng jiāng shàng.
欹鬟堕髻摇双桨,采莲晚出清江上。
gù yǐng yuē liú píng,
顾影约流萍,
chǔ gē jiāo wèi chéng
楚歌娇未成¤
xiāng féng pín cuì dài, xiào bǎ zhū dāng jiě.
相逢颦翠黛,笑把珠珰解。
jiā zhù liǔ yīn zhōng, huà qiáo dōng fù dōng.
家住柳阴中,画桥东复东。

下载这首诗
(0)
相关诗文:

冯延巳

冯延巳 (903--960)又名延嗣,字正中,五代广陵(今江苏省扬州市)人。在南唐做过宰相,生活过得很优裕、舒适。他的词多写闲情逸致辞,文人的气息很浓,对北宋初期的词人有比较大的影响。宋初《钓矶立谈》评其“学问渊博,文章颖发,辩说纵横”,其词集名《阳春集》。...