波澄水更清注音参考

波澄水更清朗读

sòng hán shǐ jūn chú hóng zhōu dōu cáo hán gōng fù cháng wèi xiāng zhōu shǐ
送韩使君除洪州都曹(韩公父常为襄州使)

shù zhí fǔ jīng héng, fēn fú xí chǒng róng.
述职抚荆衡,分符袭宠荣。
wǎng lái kàn yōng chuán, qián hòu lài zhuān chéng.
往来看拥传,前后赖专城。
wù jiǎn táng yóu zài, bō chéng shuǐ gèng qīng.
勿翦棠犹在,波澄水更清。
zhòng tuī jiāng hàn lǐ, xuán gǎi yù zhāng xíng.
重推江汉理,旋改豫章行。
zhào fù duō yí ài, yáng gōng yǒu lìng míng.
召父多遗爱,羊公有令名。
yì guān liè zǔ dào, qí jiù yōng qián jīng.
衣冠列祖道,耆旧拥前旌。
xiàn shǒu chén fēng sòng, jiāng líng yè huǒ yíng.
岘首晨风送,江陵夜火迎。
wú cái cán rú zǐ, qiān lǐ kuì tóng shēng.
无才惭孺子,千里愧同声。

下载名句
(0)
相关名句:

孟浩然

孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。...