视听不可寻注音参考

视听不可寻朗读

diào yuán lǔ shān
吊元鲁山

bó zhì yǒu yú bǎo, lǔ shān cháng jī kōng.
搏鸷有馀饱,鲁山长饥空。
háo rén yù xiān féi, lǔ shān fàn hāo péng.
豪人饫鲜肥,鲁山饭蒿蓬。
shí míng jiē bà guān, shí lì nǎi yáo nóng.
食名皆霸官,食力乃尧农。
jūn zǐ chǐ xīn tài, lǔ shān yǔ gǔ zhōng.
君子耻新态,鲁山与古终。
tiān pú běn píng yī, rén qiǎo shēng yì tóng.
天璞本平一,人巧生异同。
lǔ shān bù zì pōu, quán pú jìng méi gōng.
鲁山不自剖,全璞竟没躬。
zì pōu duō shì fēi, liú làn jiāng hé guī.
自剖多是非,流滥将何归。
bēn jìng lì guǐ jié, líng wǔ zhēng guài huī.
奔竞立诡节,凌侮争怪辉。
wǔ cháng zuò xiāo shuò, wàn lèi suí shuāi wēi.
五常坐销铄,万类随衰微。
yǐ zī jiàn lǔ shān, dào jiǎn wú suǒ yī.
以兹见鲁山,道蹇无所依。
jūn zǐ bù zì jiǎn, lǔ shān jiǎn yǒu yīn.
君子不自蹇,鲁山蹇有因。
gǒu hán tiān dì xiù, jiē shì tiān dì shēn.
苟含天地秀,皆是天地身。
tiān dì jiǎn jì shén, lǔ shān dào mò shēn.
天地蹇既甚,鲁山道莫伸。
tiān dì qì bù zú, lǔ shān shí gèng pín.
天地气不足,鲁山食更贫。
shǐ zhī bǔ yuán huà, jìng xū de xián rén.
始知补元化,竟须得贤人。
xián rén duō zì mái, dào lǐ yǔ sú guāi.
贤人多自霾,道理与俗乖。
xì gōng bù gǎn yán, yuǎn yùn fāng shǐ xié.
细功不敢言,远韵方始谐。
wàn wù bǎo wèi bǎo, wàn rén huái wèi huái.
万物饱为饱,万人怀为怀。
yī shēng gǒu shī suǒ, zhòng hàn lái xiāng pái.
一声苟失所,众憾来相排。
suǒ yǐ yuán lǔ shān, jī shuāi nán yǔ xié.
所以元鲁山,饥衰难与偕。
yuǎn jiē wú jìn jí, zào cì bù kě shēng.
远阶无近级,造次不可升。
xián rén jié cháng wèi, hán rì kōng chéng níng.
贤人洁肠胃,寒日空澄凝。
xuè shì jìng é miù, gāo míng yì jiān zhēng.
血誓竟讹谬,膏明易煎蒸。
yǐ zhī qū lǔ shān, shū jī qù mò chéng.
以之驱鲁山,疏迹去莫乘。
yán cóng lǔ shān huàn, jǐn huà yáo shí xīn.
言从鲁山宦,尽化尧时心。
chái láng chǐ kuáng shì, chǐ yá bì shuāng jīn.
豺狼耻狂噬,齿牙闭霜金。
jìng lái pì tián tǔ, xiāng yǔ gēng qīn cén.
竞来辟田土,相与耕嶔岑。
dāng xiāo wú guān suǒ, jìng suì ráo gē yín.
当宵无关锁,竟岁饶歌吟。
shàn jiào fù tiān shù, měi cí fēi sú zhēn.
善教复天术,美词非俗箴。
jīng wēi zì rán shì, shì tīng bù kě xún.
精微自然事,视听不可寻。
yīn shū lǔ shān jī, shù hé xiāo sháo yīn.
因书鲁山绩,庶合箫韶音。
xiāo sháo tài píng lè, lǔ shān bù xū zuò.
箫韶太平乐,鲁山不虚作。
qiān gǔ ruò yǒu zhī, bǎi nián xìng rú zuó.
千古若有知,百年幸如昨。
shuí néng sì jiào huà, yǐ cǐ xǐ fú báo.
谁能嗣教化,以此洗浮薄。
jūn chén guì shēn yù, tiān dì yǒu líng tuó.
君臣贵深遇,天地有灵橐。
lì yùn jì jiān nán, dé fú fāng hé mò.
力运既艰难,德符方合漠。
míng wèi gǒu xū kuàng, shēng míng zì xiāo shuò.
名位苟虚旷,声明自销铄。
lǐ fǎ suī xiāng jiù, zhēn nóng yì zāo pò.
礼法虽相救,贞浓易糟粕。
āi āi yuán lǔ shān, bì jìng shuí néng dù.
哀哀元鲁山,毕竟谁能度。
dāng jīn fù jiào huà, yuán hòu dé xián xiàng.
当今富教化,元后得贤相。
bīng xīn jìng shuāi gǔ, shuāng yì qīng xiá zhàng.
冰心镜衰古,霜议清遐障。
yōu mái jǐn guāng xǐ, zhì lǚ miǎn liú làng.
幽埋尽洸洗,滞旅免流浪。
wéi yú lǔ shān míng, wèi huò jīng lián ràng.
唯馀鲁山名,未获旌廉让。
èr sān zhēn kǔ shì, shuā shì sǒng wēi wàng.
二三贞苦士,刷视耸危望。
fā qiū qīng shān yè, mù duàn dān quē liàng.
发秋青山夜,目断丹阙亮。
yòu lèi xìng cóng zī, jiā zhāo gù fēi wàng.
诱类幸从兹,嘉招固非妄。
xiǎo shēng zòu kuáng juàn, gǎn tì zēng wàn zhuàng.
小生奏狂狷,感惕增万状。
huáng dú bù zhī xiào, lǔ shān zì jià chē.
黄犊不知孝,鲁山自驾车。
fēi xián bù kě qī, lǔ shān jìng wú jiā.
非贤不可妻,鲁山竟无家。
gōng yǎng chǐ tuó lì, yán cí qǐ xiān xiá.
供养耻佗力,言词岂纤瑕。
jiāng yáo lǔ shān dé, zé hǎi shuí néng yá.
将谣鲁山德,赜海谁能涯。
yí yīng jǐn chú rǔ, hé kuàng gǔ ròu zhī.
遗婴尽雏乳,何况骨肉枝。
xīn cháng jié kǔ chéng, xiōng yì chuí gān zī.
心肠结苦诚,胸臆垂甘滋。
shì yǐ chū gǔ biǎo, shuí yán dú jīn qí.
事已出古表,谁言独今奇。
xián rén mǔ wàn wù, qǐ dì liú qián shī.
贤人母万物,岂弟流前诗。

下载名句
(0)
相关名句:

孟郊

孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。...