又挂朝衣一自惊注音参考

又挂朝衣一自惊朗读

bìng zhōng chū wén fù guān èr shǒu
病中初闻复官二首

chōu háo lián yè shì míng guāng, zhí dí sān nián cóng xǐng fāng.
抽毫连夜侍明光,执靮三年从省方。
shāo yù mán láo céng lì shì,
烧玉谩劳曾历试,
shuò jīn níng wèi qiàn zhōu fáng.
铄金宁为欠周防。
yě zhī ēn zé zhāo chán kǒu, hái tòng shén qí wù zhí cháng.
也知恩泽招谗口,还痛神祇误直肠。
wén dào fù guān fān tì sì, shǔ chē hé zài shuǐ máng máng.
闻道复官翻涕泗,属车何在水茫茫。
yòu guà cháo yī yī zì jīng, shǐ zhī tiān yì zhòng tuī chéng.
又挂朝衣一自惊,始知天意重推诚。
qīng yún yǒu lù tōng hái qù,
青云有路通还去,
bái fà wú sī jiàn yì shēng.
白发无私健亦生。
céng bì nuǎn chí jiāng yù fèng, què tóng hán gǔ zhà qiān yīng.
曾避暖池将浴凤,却同寒谷乍迁莺。
huàn tú xī xiǎn zhōng nán cè, wěn pō yú zhōu yǐn xìng míng.
宦途巇嶮终难测,稳泊渔舟隐姓名。

下载名句
(0)
相关名句:

韩偓

韩偓(公元842年~公元923年)。中国唐代诗人。乳名冬郎,字致光,号致尧,晚年又号玉山樵人。陕西万年县(今樊川)人。自幼聪明好学,10岁时,曾即席赋诗送其姨夫李商隐,令满座皆惊,李商隐称赞其诗是“雏凤清于老凤声”。龙纪元年(889年),韩偓中进士,初在河中镇节度使幕府任职,后入朝历任左拾遗、左谏议大夫、度支副使、翰林学士。...