如何酷吏酷注音参考

如何酷吏酷朗读

ǒu zuò wǔ shǒu
偶作五首

shuí xìn xīn huǒ duō, duō néng fén dà guó.
谁信心火多,多能焚大国。
shuí xìn bìn shàng sī, jīng jīng chū cán fù.
谁信鬓上丝,茎茎出蚕腹。
cháng wén yǎng cán fù, wèi xiǎo shàng sāng shù.
尝闻养蚕妇,未晓上桑树。
xià shù wèi cán jī, ér tí yì bù gù.
下树畏蚕饥,儿啼亦不顾。
yī chūn gāo xuè jǐn, qǐ zhǐ yīng wáng fù.
一春膏血尽,岂止应王赋。
rú hé kù lì kù, jǐn wèi sōu jiāng qù.
如何酷吏酷,尽为搜将去。
cán é wèi dié fēi, wěi yè kōng mǎn zhī.
蚕蛾为蝶飞,伪叶空满枝。
yuān suō yǔ hèn jī, yī jiàn yī zhān yī.
冤梭与恨机,一见一沾衣。
jī shēng jī, qiǎo shēng qiǎo, xīn huò hōng hōng rì jiān chǎo.
机生机,巧生巧,心镬烘烘日煎炒。
chuǎng shǔ méi pín yóu hǎi dǎo,
闯蜀眉嚬游海岛,
fú sāng shèn shú jīn wū bǎo.
扶桑椹熟金乌饱。
jīn wū bǎo, fēi fù fēi, sì tiān xià rén yǎn yí yí.
金乌饱,飞复飞,四天下人眼眙眙。
shú yún wǒ qīng bó, shí tou rú hé huàn zuò yù.
孰云我轻薄,石头如何唤作玉。
shú yún wǒ shì fēi,
孰云我是非,
suí xié zhú è yòu zhēng de.
随邪逐恶又争得。
gǔ rén zhōng bù shì yōu yōu, yī yán dào hé sǐ jí xiū.
古人终不事悠悠,一言道合死即休。
qǐ bú jiàn dà péng diǎn yì gài shí zhōu, shì hé zhī wù míng jiū jiū.
岂不见大鹏点翼盖十洲,是何之物鸣啾啾。
jūn zǐ shí jí shí, hé bì zài zhēn huá.
君子食即食,何必在珍华。
xiǎo rén shí bù shí, zòng shí rú ní shā.
小人食不食,纵食如泥沙。
qīng gē qiě mò chàng, miào wǔ yì xiū kuā.
清歌且莫唱,妙舞亦休夸。
ěr fēi fèng zhì qí lín ròu,
尔非凤炙麒麟肉,
yān néng yī guà yú chǐ yá.
焉能一挂于齿牙。
qù lái qù lái guī qù lái, hóng quán zhèng sǎ fú róng xiá.
去来去来归去来,红泉正洒芙蓉霞。
jūn bú jiàn jīn líng fēng tái yuè xiè yān xiá guāng, rú jīn wǔ lǐ shí lǐ yě huǒ shāo máng máng.
君不见金陵风台月榭烟霞光,如今五里十里野火烧茫茫。
jūn bú jiàn xī shī lǜ zhū yán sè kě qīng guó, lè jí bēi lái liú bù dé.
君不见西施绿珠颜色可倾国,乐极悲来留不得。
jūn bú jiàn hàn wáng lì jìn dé qián kūn, rú hé qiū yǔ sǎ miào mén.
君不见汉王力尽得乾坤,如何秋雨洒庙门。
tóng tái lǎo shù zuò jīng mèi, jīn gǔ yě hú duō zǐ sūn.
铜台老树作精魅,金谷野狐多子孙。
jǐ xǔ fán huá jǐ gēng gǎi,
几许繁华几更改,
wéi yǒu yáo shùn zhōu zhào qiū kē shì zhǎng zài.
唯有尧舜周召丘轲似长在。
zuò kàn lóu gé chéng qiū xū,
坐看楼阁成丘墟,
mò huà sāng tián biàn chéng hǎi.
莫话桑田变成海。
wú yǒu qīng liáng xuě shān xuě, tiān shàng rén jiān cháng jiǎo jié.
吾有清凉雪山雪,天上人间常皎洁。
máng máng yù huǒ yù shāo rén, chóu chàng wú yīn wèi jūn shuō.
茫茫欲火欲烧人,惆怅无因为君说。

下载名句
(0)
名句归类:闺怨
相关名句:

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。...