阳侯叫噪冯夷嘻注音参考

阳侯叫噪冯夷嘻朗读

zhāng dào xuán tiān shī huà xiáng lóng tú
张道玄天师画降龙图

lǎo lóng bù shí tiān yǒu shù, gāng yào wèi lín chù tiān nù.
老龙不识天有数,刚要为霖触天怒。
tiān hū liù dīng qū xià lái, bù róng zhù jiǎo tiān jiē lù.
天呼六丁驱下来,不容驻脚天街路。
léi shén fá gǔ yún yáng qí, huǒ biān luàn dǎ liè quē chí.
雷神伐鼓云扬旗,火鞭乱打列缺驰。
hǎi bō qǐ lì yī qiān zhàng, yáng hóu jiào zào féng yí xī.
海波起立一千丈,阳侯叫噪冯夷嘻。
ní qiū tǔ shàn yāo guǐ jì, cè nì ào wā wù dé zhì.
泥鳅土蟮妖鬼技,侧睨坳洼务得志。
nǎ zhī lóng bào jiǔ tǔ yōu, mǐ jiǎo cuī lín qián chū tì.
那知龙抱九土忧,弭角摧鳞潜出涕。
āi zāi jiǔ tǔ máo gǔ jiāo, há ma xī yì dān gōng láo.
哀哉九土毛骨焦,虾蟆蜥蜴担工劳。
ěr lóng wěn wěn wò hǎi kū, zài mò duō shì shēng jīng tāo.
尔龙稳稳卧海窟,再莫多事生惊涛。
hǎi zhōng suī wú wǔ huā shù, hǎi zhōng chuò yǒu kuān xián dì.
海中虽无五花树,海中绰有宽闲地。
cháo tǔ fú sāng bái rì guāng, mù tūn xì liǔ pín xiá qì.
朝吐扶桑白日光,暮吞细柳蠙霞气。
wǒ wén běi zhōu shì tài huāng, yī tuán yīn qì yú wú yáng.
我闻北周是太荒,一团阴气余无阳。
hé bù xián qǔ yù zhú shàng tiān qù, shài pò áo zú bā jí jù huī guāng.
何不衔取玉烛上天去,晒破鳌足八极俱辉光。

下载名句
(0)
相关名句:

王淮

王准(1126年—1189年),字季海,金华城区人。南宋名相。绍兴十五年(1145年)考中进士,授临海尉。历任监察御史、右正言、秘书少监兼恭王府直讲、太常少卿、中书舍人。官至左丞相,封鲁国公。淳熙十六年(1189年)卒,赠少师,谥文定。...