霁色岭上班班留注音参考

霁色岭上班班留朗读

hé wáng shèng zhī xuě jì jiè mǎ rù shěng
和王胜之雪霁借马入省

ní shuǐ tián mǎ bù shòu zhé, wǎ xuě dé huǒ yóu cáng gōu.
泥水填马不受辙,瓦雪得火犹藏沟。
sù wù fēn fēn dù chéng què, shuò qì lǐn lǐn chuī yī qiú.
宿雾纷纷度城阙,朔气凛凛吹衣裘。
qióng yán bì mén wú yī kè, bāo zhuó jīng wǒ yǒu qián zōu.
穷阎闭门无一客,剥啄惊我有前驺。
qiáng suí chuán hū chū wū qù, bí xī dòng hé zī miù miù.
强随传呼出屋去,鼻息冻合髭缪缪。
tóu jiāng mǎ liè rèn yī cè, yù chū cāo chuí shǒu hái chōu.
投缰马鬣任欹侧,欲出操箠手还抽。
xíng sī jiāng nán bēi gù shì, xī gǔ dōng nuǎn huā cháng liú.
行思江南悲故事,溪谷冬暖花常流。
qián nián là guī sān jiàn bái, jì sè lǐng shàng bān bān liú.
前年腊归三见白,霁色岭上班班留。
zhàng lí cǐ shí jiāng yì zi, dēng tiào zhì jiǔ shēn yōu yóu.
杖藜此时将邑子,登眺置酒身优游。
qǐ rú dū chéng jīn rì shì, zhǐ kǒng yī jué wèi qīn yōu.
岂如都城今日事,只恐一蹶为亲忧。
yīn zhī tián lǐ jià kuǎn duàn, xī rén qǐ jí fēi liáng móu.
因知田里驾款段,昔人岂即非良谋。
jūn jiā luò yáng míng shí dà, tán xiào kū gǎo huí chūn róu.
君家洛阳名实大,谈笑枯槁回春柔。
píng shēng yì qì gù yīng zài, bái fà wèi gǎn xiāng xún qiú.
平生意气故应在,白发未敢相寻求。
cóng róng tuì shí xiǎng jiā jié, qǐ wú gē shēng xiāng xiàn chóu.
从容退食想佳节,岂无歌声相献酬。
nài hé yì zuò kǔ hán diào, tàn xī zhāo xī wú huá liú.
奈何亦作苦寒调,叹息朝夕无骅骝。
chāo rán suì yǒu jiāng hú yì, mǎn zhǐ wèi wǒ shū qióng chóu.
超然遂有江湖意,满纸为我书穷愁。
xiàng rú zhèng yīng jū kè yòu, zǐ lù qiě mò chéng fú fú.
相如正应居客右,子路且莫乘桴浮。

下载名句
(0)
相关名句:

王安石

王安石(1021年12月18日-1086年5月21日),字介甫,号半山,谥文,封荆国公。世人又称王荆公。汉族,北宋抚州临川人(今江西省抚州市临川区邓家巷人),中国北宋著名政治家、思想家、文学家、改革家,唐宋八大家之一。欧阳修称赞王安石:“翰林风月三千首,吏部文章二百年。老去自怜心尚在,后来谁与子争先。”传世文集有《王临川集》、《临川集拾遗》等。其诗文各体兼擅,词虽不多,但亦擅长,且有名作《桂枝香》等。而王荆公最得世人哄传之诗句莫过于《泊船瓜洲》中的“春风又绿江南岸,明月何时照我还。”...