宇静发天光注音参考

宇静发天光朗读

cì yùn wén qián tóng yóu wáng shè rén yuán
次韵文潜同游王舍人园

yí zhú qí yuán xià, mǎi huā luò shuǐ yáng.
移竹淇园下,买花洛水阳。
fēng yān èr shí nián, huā zhú kě mí cáng.
风烟二十年,花竹可迷藏。
jiǔ qú liú chē mǎ, xiāng zhí gè cōng máng.
九衢流车马,相值各匆忙。
qǐ yǒu dào biān zhái, jìng jū rú bǎo fāng.
岂有道边宅,静居如宝坊。
fú jīn yán kè jiǔ, miào gē xiǎo hóng shang.
幅巾延客酒,妙歌小红裳。
zhǔ rén yǒu bān zhuì, yī fú yù lú xiāng.
主人有班缀,衣拂御炉香。
cháng kǒng tí jué míng, bǎi cǎo wèi bù fāng.
常恐鷤鴂鸣,百草为不芳。
gù zuò guī yè wěi, pō shēn qī yuán fāng.
故作龟曳尾,颇深漆园方。
chū kāi wō niú lú, zhōng zhì shī zi chuáng.
初开蜗牛庐,中置师子床。
mǎi tián wǎn qiū jiān, jiāng hàn qǐ làn shāng.
买田宛丘间,江汉起滥觞。
jīn cǐ bǎi mǔ gōng, dōng wēn xià qīng liáng.
今此百亩宫,冬温夏清凉。
shēn xián yuè shì gù, yǔ jìng fā tiān guāng.
身闲阅世故,宇静发天光。
ān kěn shēng lì chǎng, qiān huáng bì lǎo cāng.
安肯声利场,牵黄臂老苍。
zhāng hóu bǐ ruì shì, sān xiù lì zhāi fáng.
张侯笔瑞世,三秀丽斋房。
zuò shī shèng tuī shǎng, míng zhū jì hú liàng.
作诗盛推赏,明珠计斛量。
sǎo huā zuò wǎn chuī, miào yǔ yì nán wàng.
扫花坐晚吹,妙语益难忘。
zhòng yóu fán sù bìng, pěng xīn bù néng zhuāng.
重游樊素病,捧心不能妆。
lái rì yóu kě zhuī, tīng wǒ gē chǔ kuáng.
来日犹可追,听我歌楚狂。

下载名句
(0)
相关名句:

黄庭坚

黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。...