多忧污桃源注音参考

多忧污桃源朗读

yǒng huái èr shǒu
咏怀二首

rén shēng guì shì nán, zhàng fū zhòng tiān jī.
人生贵是男,丈夫重天机。
wèi dá shàn yī shēn, dé zhì xíng suǒ wéi.
未达善一身,得志行所为。
jiē yú jìng kǎn kě, jiāng lǎo féng jiān wēi.
嗟余竟轗轲,将老逢艰危。
hú chú bī shén qì, nì jié tóng suǒ guī.
胡雏逼神器,逆节同所归。
hé luò huà wéi xuè, gōng hóu cǎo jiān tí.
河雒化为血,公侯草间啼。
xī jīng fù xiàn méi, cuì gài méng chén fēi.
西京复陷没,翠盖蒙尘飞。
wàn xìng bēi chì zǐ, liǎng gōng qì zǐ wēi.
万姓悲赤子,两宫弃紫微。
shū hū xiàng èr jì, jiān xióng duō shì fēi.
倏忽向二纪,奸雄多是非。
běn cháo zài shù lì, wèi jí zhēn guān shí.
本朝再树立,未及贞观时。
rì gěi zài jūn chǔ, shàng guān dū yǒu sī.
日给在军储,上官督有司。
gāo xián pò xíng shì, qǐ xiá xiāng fú chí.
高贤迫形势,岂暇相扶持。
pí nié gǒu huái cè, qī xiè wú suǒ shī.
疲苶苟怀策,栖屑无所施。
xiān wáng shí zuì jǐ, chóu tòng zhèng wèi zī.
先王实罪己,愁痛正为兹。
suì yuè bù wǒ yǔ, cuō tuó bìng yú sī.
岁月不我与,蹉跎病于斯。
yè kàn fēng chéng qì, huí shǒu jiāo lóng chí.
夜看丰城气,回首蛟龙池。
chǐ fā yǐ zì liào, yì shēn chén kǔ cí.
齿发已自料,意深陈苦词。
bāng wēi huài fǎ zé, shèng yuǎn yì chóu mù.
邦危坏法则,圣远益愁慕。
piāo yáo guì shuǐ yóu, chàng wàng cāng wú mù.
飘飖桂水游,怅望苍梧暮。
qián yú bù xián gōu, zǒu lù wú fǎn gù.
潜鱼不衔钩,走鹿无反顾。
jiǎo jiǎo yōu kuàng xīn, quán quán yì píng sù.
皦皦幽旷心,拳拳异平素。
yī shí xiāng jū hé, péng zhī xiàn liú yù.
衣食相拘阂,朋知限流寓。
fēng tāo shàng chūn shā, qiān lǐ qīn jiāng shù.
风涛上春沙,千里侵江树。
nì xíng shǎo jí rì, shí jié kōng fù dù.
逆行少吉日,时节空复度。
jǐng zào rèn chén āi, zhōu háng fán shù jù.
井灶任尘埃,舟航烦数具。
qiān chán jiā lǎo bìng, suǒ xì ài sú wù.
牵缠加老病,琐细隘俗务。
wàn gǔ yī sǐ shēng, hú wéi zú míng shù.
万古一死生,胡为足名数。
duō yōu wū táo yuán, zhuō jì ní tóng zhù.
多忧污桃源,拙计泥铜柱。
wèi cí yán zhàng dú, bǎi luò bá shè jù.
未辞炎瘴毒,摆落跋涉惧。
hǔ láng kuī zhōng yuán, yān dé suǒ lì zhù.
虎狼窥中原,焉得所历住。
gě hóng jí xǔ jìng, bì shì cháng cǐ lù.
葛洪及许靖,避世常此路。
xián yú chéng děng chà, zì ài gè chí wù.
贤愚诚等差,自爱各驰骛。
léi jí qiě rú hé, pò duó zhēn jiǔ lǚ.
羸瘠且如何,魄夺针灸屡。
yōng zhì tóng pú yōng, jī liú gāo shī nù.
拥滞僮仆慵,稽留篙师怒。
zhōng dāng guà fān xí, tiān yì nán gào sù.
终当挂帆席,天意难告诉。
nán wèi zhù róng kè, miǎn qiǎng qīn zhàng jù.
南为祝融客,勉强亲杖屦。
jié tuō lǎo rén xīng, luó fú zhǎn shuāi bù.
结托老人星,罗浮展衰步。

下载名句
(0)
相关名句:

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。...