聊使山中人注音参考

聊使山中人朗读

kāi bì zhì chuāng mìng yuē yuǎn xuān
开壁置窗命曰远轩

zhōng yāo míng wú páng, yáng liáo wǔ wú cè.
钟妖鸣吾旁,杨獠舞吾侧。
dōng xī jù yǒu ài, qún dào hé shí xī.
东西俱有碍,群盗何时息。
zhàng fū táng táng qū, zuò shòu shì biǎn pò.
丈夫堂堂躯,坐受世褊迫。
xiān rén qiān rèn gǎng, xià shì xiào yǔ è.
仙人千仞岗,下视笑予厄。
shuí néng jiǔ yù yù, chí fǔ pò nán bì.
谁能久郁郁,持斧破南壁。
chuāng kāi sān chǐ míng, kōng nà wàn lǐ bì.
窗开三尺明,空纳万里碧。
yán fēi zá chuān ǎi, qí biàn gōng jǐ xí.
岩霏杂川霭,奇变供几席。
shuí jiàn lǎo shū shēng, xuān zhōng àn xuán zé.
谁见老书生,轩中岸玄帻。
dàng yàng fú shì lǐ, chāo yáo sòng zī xī.
荡漾浮世里,超遥送兹夕。
yǐ yíng fā gū xiào, hū yuè chū huāng zé.
倚楹发孤啸,呼月出荒泽。
tiān gōng yì càn rán, lín hè shòu zhū bì.
天公亦粲然,林壑受珠璧。
huì yǒu hè jià bīn, jīng guò lái jiàn kè.
会有鹤驾宾,经过来见客。
qīng xiǎo zuò nán xuān, wàng shān tóu lǚ cè.
清晓坐南轩,望山头屡侧。
jū shì yì qǐ chī, fēi yún fāng wèi xī.
居士亦岂痴,飞云方未息。
lè zāi cǐ yuǎn sú, luàn shì miǎn chù pò.
乐哉此远俗,乱世免怵迫。
nǎ zhī bǎi zhàn huò, qǐ shí sān kōng è.
那知百战祸,岂识三空厄。
bì mén měi xiǎng shuì, kāi mén zhān cuì bì.
闭门美享睡,开门瞻翠壁。
yuǎn kè xiè zhǔ rén, fēn cǐ yī chuāng bì.
远客谢主人,分此一窗碧。
xīn qíng niǎo míng yán, wēi shǔ fēng rù xí.
新晴鸟鸣檐,微暑风入席。
xiāo rán cǐ bái shǒu, qǐ gèng mào cháo zé.
萧然此白首,岂更冒朝帻。
shì jiāng lǎo zī dì, bù fù shù chén xī.
誓将老兹地,不复数晨夕。
dàn hèn shí wú ròu, qú xiān chū shān zé.
但恨食无肉,臞仙出山泽。
zhé léi zhuǎn kōng cháng, tǔ jù zuò guī bì.
蛰雷转空肠,吐句作圭璧。
yī xiào shì lín jiā, xiàng lái fù cǐ kè.
一笑示邻家,向来复此客。
wǒ zuó zài héng shān, shāng xīn chōng lù cè.
我昨在衡山,伤心冲路侧。
qǐ zhī dé cǐ dì, yī zuò shù qiān xī.
岂知得此地,一坐数千息。
yì ān shēng tòng dìng, guò měi chū jī pò.
易安生痛定,过美出饥迫。
shì yán rú qí hóu, cháng jiè zài jǔ è.
誓言如齐侯,常戒在莒厄。
yào jiāng wàn lǐ shēn, dú miàn jiǔ nián bì.
要将万里身,独面九年壁。
rú hé bù jǐ nài, kāi chuāng wán fēi bì.
如何不己奈,开窗玩霏碧。
zhāo hū miàn qián shān, fú cuì luò qīn xí.
招呼面前山,浮翠落衾席。
yī xiào děng ér xì, dōu wàng xuě qīn zé.
一笑等儿戏,都忘雪侵帻。
rén shēng hé bù yú, jīn xī dìng hé xī.
人生何不娱,今夕定何夕。
xiàng lái wàn qǐng xiōng, yú dì tūn qī zé.
向来万顷胸,余地吞七泽。
niàn cǐ yì xì shì, wèi jù xiá shēng bì.
念此亦细事,未遽瑕生璧。
liáo shǐ shān zhōng rén, yǒng jì shān xià kè.
聊使山中人,永记山下客。

下载名句
(0)
相关名句: 使

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。...