尺璧竞寸阴注音参考

尺璧竞寸阴朗读

jí shì yī shǒu cì yùn zhù cháo fèng shí yī zhàng
即事一首次韵祝朝奉十一丈

píng shēng jiāo yóu qíng, dú chǔ bù kě zhà.
平生交游情,独处不可乍。
nà wèi yī mǎ yǐn, zhuó shuǐ pēn bǎi mǎ.
那为一马饮,浊水喷百马。
xián gē gāo lóu shàng, dàn hèn zhī zhě guǎ.
弦歌高楼上,但恨知者寡。
zhàng rén yí shì xīn, kǒu yǔ tǎng néng jiè.
丈人遗世心,口语傥能借。
bù rán bào yōu pú, zhōng suì guǒ fú pà.
不然抱幽璞,终岁裹幞帊。
zuò lìng qīng yíng fán, zàn chū xíng liǎng huái.
坐令青蝇繁,暂出刑两踝。
rú guān chéng zì wù, guī qù wú wū wǎ.
儒冠成自误,归去无屋瓦。
lài féng lǐ zhōng xián, zhù shì gè xiāo sǎ.
赖逢里中贤,筑室各萧洒。
jí shí shú mài jiàn, zūn jiǔ dé tóng bǎ.
及时秫麦贱,樽酒得同把。
ān néng xiào gān mò, jiān yǔ shì rén yà.
安能效干没,肩与市人亚。
jū rán yì lǐ hào, céng mò wèi hái jià.
居然邑里号,曾墨为还驾。
kuàng zài zào ào jiān, yù chǐ wáng sūn jiǎ.
况在灶奥间,欲耻王孙贾。
dōng fāng qián èr bǎi, dé mǐ zhì tí á.
东方钱二百,得米稚啼嗄。
cháo xiào zuò qióng chén, wú ròu bǎo fú jiǎ.
嘲笑坐穷辰,无肉饱伏假。
shàng wén bāo zhuó shēng, liáo fù xǐ jī yà.
尚闻剥啄声,聊复屣屐迓。
zi cháng miào gōng shī, sū lǐ yǎn cáo xiè.
子常妙工诗,苏李掩曹谢。
yǒu shí zuì máo táo, dà xiào fān zhǎn jiǎ.
有时醉酕醄,大笑翻盏斝。
dǎo chuáng bí xī è, huàn qǐ duì cán xiè.
倒床鼻息恶,唤起对残灺。
fù gǔ zhì shàng qí, zhòng jìng fāng dú xiá.
复古志尚奇,众竞方独暇。
mén shī yú rén yán, qǐ bù féng qiǎn yà.
扪虱与人言,岂不逢谴讶。
chóng cháo jié fù zuò, wǎng wǎng shí páng shě.
崇朝洁腹坐,往往食旁舍。
zi gù yè shào chéng, yì lùn pì fēng yǎ.
子固业少成,议论媲风雅。
cháng wén zhuāng shēng shuō, nǎi mù jù yú huà.
尝闻庄生说,乃慕巨鱼化。
píng jū shì yàn zǐ, zhì niàn néng zì xià.
平居似晏子,志念能自下。
ér wǒ dú yū shū, tōng rén suǒ jī mà.
而我独迂疏,通人所讥骂。
zhèng lài shāng yǒng zhōng, dé yì zì táo xiě.
正赖觞咏中,得意自陶写。
liú lián jiē qīng wù, yù qǐ bù néng bà.
留连接清晤,欲起不能罢。
shì shí chūn yǔ yú, sāng mì jiū míng yě.
是时春雨余,桑密鸠鸣野。
chéng yú yuán pǔ jìn, kuǎn duàn yì shí kuà.
城隅园圃近,款段亦时跨。
biàn kǒng bǎi huì lán, wǎn wǎn qīn zhū xià.
便恐百卉阑,晼晚侵朱夏。
rén shēng xíng hái lèi, wèi miǎn sú qíng zhà.
人生形骸累,未免俗情诈。
cǐ lǐ qǐ wài qiú, yóu fán zhān yǐn guà.
此理岂外求,犹烦詹尹卦。
qīng fēng mù rán zài, rú kě dàn gān zhè.
清风穆然在,如渴啖甘蔗。
kuàng wǒ zì sàn cái, gǔ kǒu gōng gēng zhě.
况我自散材,谷口躬耕者。
qù nián qiū bù zài, páo hù yuán tíng jià.
去年秋不在,匏瓠缘庭架。
dī huí pò róng lì, qī zǐ lián wáng bà.
低回迫荣利,妻子怜王霸。
héng jīng yì qiǎng yán, yǐ qǔ huò rén shě.
横经亦强颜,已取或人舍。
dàn lǜ zǎi wǒ yú, sōng bǎi tán sān shè.
但虑宰我愚,松柏谈三社。
xiāo rán yī shì nèi, huáng juǎn kāi jiā huà.
翛然一室内,黄卷开佳话。
chǐ bì jìng cùn yīn, níng fù dāng lùn jià.
尺璧竞寸阴,宁复当论价。
yín é chóu gān shèn, xī shuài diào cháng yè.
吟哦愁肝肾,蟋蟀吊长夜。
bǐ lǐ pō jìn qíng, chí yòng zì bēi chà.
鄙俚颇近情,持用自悲诧。
gōng míng yǔ dào yì, xióng zhǎng xié yú jiǔ.
功名与道义,熊掌偕鱼灸。
èr shì liáng nán jiān, fū zǐ xián diǎn yě.
二事良难兼,夫子贤点也。

下载名句
(0)
相关名句:

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。...