树头云蔼蔼注音参考

树头云蔼蔼朗读

zèng qián zhī dào zǐ wǔ kūn zhòng
赠钱之道子武昆仲

qīng míng lián yì gǔ, zhì jié ào yún jī.
青冥联翼鹄,志节傲云机。
xiōng biàn jiā duō nàn, nián huāng suì yù jī.
凶变家多难,年荒岁愈饥。
yùn guāi shēng shì zhuō, pín bìng zhuàng xīn wéi.
运乖生事拙,贫病壮心违。
zǎo suì yōu yú shǎo, jīn chūn dì mèi guī.
蚤岁忧虞少,今春弟妹归。
qì bēi mí luò mǎ, xīn gǎn dòng yáo huī.
气悲縻骆马,心感动摇徽。
mìng yǐ wú shāng yǐ, shí zāi tàn shì wēi.
命矣无伤已,时哉叹式微。
zì cóng zhōng xià shòu, bàn jiǎn qù nián féi.
自从中夏瘦,半减去年肥。
qì gài mó tiān zhì, wén huá yào rì huī.
气概摩天鸷,文华耀日翬。
yǐn chuān róng yǎn shǔ, zhàng rì ràng lí wéi.
饮川容鼹鼠,障日让犁犩。
nán mǔ shí gōng jià, xū táng zhòu yǎn fēi.
南亩时躬稼,虚堂昼掩扉。
yǒu qiū yuán lì sè, gāo jié běn zhī jǐ.
有秋缘力穑,高节本知几。
lù rù dōng chéng yuǎn, rén xíng běi dào xī.
路入东城远,人行北道稀。
shù tóu yún ǎi ǎi, cǎo jì dié fēi fēi.
树头云蔼蔼,草际蝶馡馡。
gǔ àn lián pān pǔ, qiū chéng xiù jué wēi.
古岸连攀圃,秋城秀蕨薇。
duàn hóng liú zǐ nìng, dú mù guò yī wēi.
断洪流滓泞,独木过欹巍。
zuǒ hé yòu bà yà xiāng fēn fù, gū pú lǜ yìng wéi.
{左禾右罢}稏香纷馥,菰蒲绿映围。
fǎng jūn fēi dàn dàn, xiāng jiàn yì yī yī.
访君非旦旦,相见亦依依。
wèi wèn xī wéi lè, yán tā fù wèi yī.
为问奚为乐,言他复谓譩。
xiào sī chéng pì sè, sù yǐn shǐ shēn jī.
孝思诚辟色,傃隐始深讥。
bú jiàn qián xián zhě, hé cháng lǜ shì fēi.
不见前贤者,何尝虑世非。
hào gē xíng shí huì, yú yǒng yù yú yí.
浩歌行拾蕙,雩咏浴于沂。
yǎn yǎ chéng shī shè, qī liáng jìn diào jī.
俨雅诚诗社,凄凉近钓矶。
yè jiē míng xī shuài, qiū qì xiǎng yī wēi.
夜阶鸣蟋蟀,秋砌响蛜蝛。
zhú wù liú cán yuè, lín hóng dài luò huī.
竹坞留残月,林虹带落晖。
guī fān zhāo lù yè, yú dòng luò lián yī.
龟翻朝露叶,鱼动落莲衣。
shī jù shí píng pǐn, cáo liú xìng fā huī.
诗句时评品,曹刘幸发挥。
jiāo rén lóng hàn bǎo, hǎi kè bàng tāi jī.
鲛人龙颔宝,海客蚌胎玑。
zi yì jiāng quán měi, yú xīn jiǔ suǒ xī.
子意将全美,余心久所睎。
zhòng rén jiē juǎn shé, gāo lùn dú qí qí.
众人皆卷舌,高论独其颀。
yǎn yuè chán chú qì, fēi shuāng huì cǎo wēi.
掩月蟾蜍泣,飞霜蕙草葳。
jīng yú fān hǎi zhuó, shuǐ bì dài yú fēi.
鲸鱼翻海浊,水碧带鱼飞。
zhèng kě yí sōng dài, gōng hé kuì yǐn fēi.
正可夷崧岱,公何愧隐扉。
gāng míng wén bào jié, shēng jiàng èr lóng qí.
刚明文豹节,升降二龙旗。
yuè mǎn xīng cáng cǎi, xiá shēng liáo yǒu huī.
月满星藏彩,霞升燎有辉。
chóu mó gōng fèi fǔ, wēi zuò fù xū xī.
愁魔攻肺腑,危坐复歔欷。

下载名句
(0)
相关名句:

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。...