带缓罗衣

带缓罗衣朗读

细草愁烟,幽花怯露。
凭阑总是销魂处。
日高深院静无人,时时海燕双飞去。
带缓罗衣,香残蕙炷。
天长不禁迢迢路。
垂杨只解惹春风,何曾系得行人住。

下载名句
(0)
相关名句:

带缓罗衣读音参考

tà suō xíng
踏莎行

xì cǎo chóu yān, yōu huā qiè lù.
细草愁烟,幽花怯露。
píng lán zǒng shì xiāo hún chù.
凭阑总是销魂处。
rì gāo shēn yuàn jìng wú rén, shí shí hǎi yàn shuāng fēi qù.
日高深院静无人,时时海燕双飞去。
dài huǎn luó yī, xiāng cán huì zhù.
带缓罗衣,香残蕙炷。
tiān cháng bù jīn tiáo tiáo lù.
天长不禁迢迢路。
chuí yáng zhǐ jiě rě chūn fēng, hé zēng xì de xíng rén zhù.
垂杨只解惹春风,何曾系得行人住。

晏殊

晏殊【yàn shū】(991-1055)字同叔,著名词人、诗人、散文家,北宋抚州府临川城人(今江西进贤县文港镇沙河人,位于香楠峰下,其父为抚州府手力节级),是当时的抚州籍第一个宰相。晏殊与其第七子晏几道(1037-1110),在当时北宋词坛上,被称为“大晏”和“小晏”。...

晏殊名句推荐